Nếu là người Hà Tây (cũ) hẳn ai cũng từng rất tự hào về bài hát “Hà Tây Quê Lụa” của nhạc sĩ Trọng Tấn. Được phát trên loa đài, tivi lúc 6h sáng mỗi ngày.
“Bóng chiếc thoi đưa ánh mắt long lanh
Trời đất Hà Tây tay em dệt lụa.
Sữa trắng Ba Vì, thóc vàng khu Cháy
Hồn thơ Nguyễn Trãi dệt thành vần
Sông Tích sông Đà giăng lụa mênh mông.
…
Giữ lấy màu xanh biếc cho tấm lụa thanh thiên,
Hà Tây…” 🎶
Mình không phải người làng Vạn Phúc, nhưng một thời tuổi thơ của mình gắn bó với làng, thấy cả những năm tháng khốn khó của làng, phát triển nghề lụa rồi vì bất động sản mà ‘lụi tàn’ (theo một cách nào đó)
Đậm nét của những ngôi làng bắc bộ ‘cây đa – giếng nước – sân đình, dòng sông Nhuệ chảy qua làng’. Thêm cả tấm lụa thanh thiên phơi trên những thảm cỏ xanh ven sông. Nhắc đến làng, là bao nhiêu ký ức và cảnh đẹp nơi này lại ùa về. Cuối cùng chỉ có thể cảm thấy tiếc cho làng, cho nghề của làng, cho những ký ức vụn vặn còn sót lại.
Nơi còn được bảo tồn những gì nguyên vẹn nhất chỉ còn lại nơi này “Nhà lưu niệm bác”. Cũng nhờ nơi này mà mình có con 8 văn đầu tiên trong đời học sinh 🤣
📸: #duchm
#GLD #ghiendulich
#vanphuc #quelua #travel #nhaluuniembac