Chào đại gia đình Solo-Traveler thương,
Hôm nay mình viết một số chia sẻ về chủ đề du lịch độc hành, dưới góc nhìn cá nhân, để hy vọng cùng lan toả năng lượng tích cực đến cả nhà nhen.
________
Biết ơn vì chính mình đã dám đi du lịch một mình (solo travel).
Hồi đầu tháng 1/2022 năm nay, mình đã chính thức tạm dừng mọi công việc ở Tp.HCM (sau 6 năm làm Marketing) và trải nghiệm cuộc sống “nomad” (du mục). Lúc đó mình cảm thấy công việc không mang đến thêm hạnh phúc cho mình nữa. Mình quyết định rời khỏi vùng an toàn để tự đi khám phá những vùng đất mới mẻ, những chân trời rực rỡ, những con người thú vị, khám phá thế giới nội tâm & đời sống tinh thần (spirituality/ mental health) – thế giới luôn làm mình cảm thấy tò mò.
Lúc đó, lần đầu tiên trong đời, sau 27 năm sống, mình mới cảm nhận được rằng có một “quyết định lớn” thực sự là của mình. Trước nay, các quyết định lớn trong cuộc sống không phải là của mình.
– Mình học ĐH Ngoại thương, vì “xã hội” nói rằng trường đó xịn
– Mình theo ngành Marketing, vì “xã hội” kháo nhau rằng ngành đó sang
– Mình vào Tập đoàn đa quốc gia, vì “xã hội” cho rằng ở đó rất tốt
– Trong công việc, các quyết định lớn thường là của sếp mình, của khách hàng mình, của đối tác mình, chứ ít khi là của mình.
Có lẽ, lúc một ”cái cây” chưa đủ độc lập, chưa đủ độ chín & trụ tâm thì cái cây sẽ còn nương nhờ và ngả nghiêng theo ngoại cảnh nhiều.
_______
8 tháng trôi qua kể từ lúc mình thử trải nghiệm “nomad life” (di chuyển, sống & làm việc ở nhiều nơi), mình đã được:
– Đi 1 chuyến du lịch Hà Giang 8 ngày, được sống cùng bà con anh em trong cộng đồng người Tày – Dao – H’mong
– Đi 1 khoá tu thiền Vipassana 12 ngày, tại Đồng Nai (chùa Hồng Trung Sơn)
– Tham gia làm marketing cho 1 quán chay tên Thong Dong tại Đà Lạt đổi sức lao động, xin chỗ ở & ăn ngày 1 bữa).
– Một mình đi phượt xe máy khắp cung đường dọc duyên hải Nam Trung Bộ từ Phú Yên – Khánh Hoà – Ninh Thuận – Bình Thuận – Bà Rịa Vũng Tàu – Tp.HCM
– Và hiện tại đang sống và làm việc cho 1 khu Vườn tổ hợp “tình thương” Chéri Dalat, tại Đà Lạt
Trong tương lai, chắc mình sẽ còn đi nhiều nơi, làm nhiều nghề, trải nghiệm một cuộc sống phong phú, đa sắc, đầy màu nhiệm này.
_________
03 điều mình tự chiêm nghiệm rút ra sau hành trình đi ít ỏi của mình:
1/ Hạnh phúc tự thân (self-happiness) thực sự là một điều thiếu sót lớn của mình trong những tháng năm trước ở Sài Gòn.
Mình liên tục “cần” có thêm người khác để cảm thấy hạnh phúc (cần bạn bè, cần người yêu, cần người ủng hộ…). Cái “cần” đó thực chất phản ánh một sự “thiếu thốn” bên trong, phản ánh những khoảng trống chơi vơi chưa đủ đầy, phản ánh một cái tôi còn nhiêu vết sẹo nhỏ.
Khi tự trải nghiệm lối sống nomad & solo-travel, mình dần học được cách quay trở lại yêu thương chính mình, ôm ấp chính mình, chăm lo cho những nhu cầu & mong muốn riêng của mình, và thực sự cảm thấy đủ đầy, trọn vẹn, bình an hơn – từ chính bên trong nội tại.
2/ Khi mình hạnh phúc, những người xung quanh mình cũng được “hưởng ké” suối nguồn hạnh phúc.
Mình hay ví bản thân mình trước đây như một con hổ bị thương, suốt ngày chỉ lo liếm láp vết thương của mình nên không quan tâm đến người khác, kể cả người yêu của mình.
Còn bây giờ, khi tự mình cảm thấy đã được chữa lành, đã có sự đủ đầy & hạnh phúc từ sâu bên trong, thì mình trở nên nhẹ nhàng hơn, cởi mở hơn, biết quan tâm hơn và lo lắng hơn cho những người xung quanh mình: gia đình, đồng nghiệp, cộng sự, tri kỉ, bạn bè, v.v…
Mình thấy, đó là một dòng chảy tự nhiên của tình thương, hạnh phúc, cứ thế đầy tràn & tự động tuôn trào, không khiên cưỡng.
3/ Có một cách “chữa lành” với mình là cực kỳ đơn giản, ít tốn kém nhưng hiệu quả cực kỳ cao, đó là: LÀM ĐIỀU MÌNH “MUỐN”.
Mình nghĩ, tâm trí mình bị kẹt bởi quá nhiều nỗi sợ, hình thành từ định kiến xã hội và mô thức tập thể: Con “phải” làm như thế này, em “phải” làm như thế kia, mình “phải” nghĩ-nói-làm như thế này mới “đúng”. Tất cả những khuôn mẫu vô hình chung đè nén, kìm cặp con người không được sống “tự do” đúng với phiên bản rực rỡ nhất của mình.
Khi con người được giải phóng khỏi các nỗi sợ kìm hãm, được làm điều mà tâm mình thực sự muốn (đôi khi chỉ là những tiếng nói nhỏ thì thầm – calling), được quay trở về với bản thể “chân thực” của mình chứ không sống “giả” theo người khác nữa, thì sự “chữa lành” được diễn ra một cách tự nhiên, tạo điều kiện để người ta vươn tới sự rực rỡ của chính mình – chứ không phải hình mẫu “rực rỡ” của người khác.
Solo Travel giúp mình nhận chân rất rõ điều này.
Một vài chia sẻ đúc kết từ hành trình trải nghiệm của bản thân. Mong có thể nhận thêm những chia sẻ từ cả nhà để làm phong phú thêm góc nhìn & nhận thức cho nhau.
Mến chúc cả nhà những tháng ngày thật “thương mình” trên hành trình du lịch độc hành (solo travel) sắp tới. Nếu được thì có thể hẹn nhau ở Đà Lạt, thưởng trà, thưởng rượu và mạn đàm nhân sinh nhé ❤.
P/S: Một số hình ảnh thú vị trên hành trình solo travel của mình trong 8 tháng qua ❤
Nội dung được máy tính tổng hợp tự động nhằm mục đích chia sẻ thông tin. Nếu bạn là chủ sở hữu của nội dung này hoặc muốn xóa nội dung này thì hãy gửi thư cho chúng tôi , Chúng tôi sẽ xóa nội dung đó ngay khi có thể